Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.Nó muốn khám phá tôi.Đó gọi là biết chơi.Bác không rõ cháu đi đâu.Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó.- Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.Như vờ sở hữu cái mà nó biết không thuộc về mình.Gió se sẽ mang vị mặn.
