Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi.Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.Họ xích lại gần nhau trong mối quan hệ đồng nghiệp, bè bạn.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt.Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.
