Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.Chừng nào cậu còn nghe lời tớ.Nên cháu mới dám cãi như thế.Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.Lúc này họ lại tưởng tôi đùa.Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình.Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.