Vậy đáng lẽ trằn trọc xoay trở trên giường và lo lắng để hại cho thần kinh, ông ngồi phát dậy và học.Không đủ lực để sống theo mình "nguyên nhân sâu kín của các chứng bệnh thần kinh".Nhưng rồi những rắc rối cứ kế tiếp nhau xảy ra.Đứng trong bếp nhìn qua cửa sổ, bà hoan hỉ ngắm "đàn chim đú đởn hay qua, dưới những đợt tuyết trắng".Ông đi từng cửa, kéo chuông.Tôi trả lời: "Các thư đều phúc đáp cả rồi.Nghe lời tôi khen, người ấy nhớ lại vẻ đẹp của con vật".Còn câu văn mà chàng đọc được mùa xuân năm 1871, câu văn đã giúp chàng quẳng được gánh lo trong đời chàng là: "Những công việc ở ngày trước mặt ta phải coi là quan trọng nhất, và đừng bận tâm tới những công việc còn mờ mờ từ xa".Mấy năm trước, một buổi sáng, một ông hàng xóm gõ cửa nhà tôi bảo phải đi chủng đậu ngay.Có thể viết cả cuốn sách về chuyện ấy được, nhưng đây tôi xin tóm tắt lại.
