Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Mai đi học về phải cạo râu.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó.Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo.Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.Bác ta không tin đâu.Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác.Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
