Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ sở hữu một vật nào đắt tiền như thế.Điều đó cũng có cái hay là tôi được dạy cách tự mình giải quyết vấn đề, không bỏ dở công việc, bám việc cho đến khi làm xong mới thôi.000 người và tôi ước mơ khi đó tổng GDP của Amata sẽ là 1.Tôi được một số công ty nước ngoài như Siemens của Đức, hay Mitsui, Unical và Ecco Power mời tham gia đầu tư vào Campuchia để xây dựng khu công nghiệp cho các nhà máy lọc khí và nhà máy điện tại cảng Sihanouk để cung cấp điện cho Thủ đô Phnôm Pênh.Đây là lần đầu tiên tôi được ăn món ăn Nhật.Nhưng nghe tôi trình bày xong hai vị tỏ ra không thông, có lẽ thấy lực của tôi vẫn còn quá mỏng so với tầm cỡ của dự án này.Thuở nhỏ tôi học tại trường làng nằm cạnh một ngôi chùa ở tỉnh Kanchanaburi.Ngoài điện nước, còn một nhu cầu không kém quan trọng khác là điện thoại.Tôi thường nghe các “Thao kè” thuộc thế hệ trước phàn nàn với nhau rằng thời nay tìm được người giỏi, trung thực và trung thành để làm việc là rất khó.Kết thúc chuyến đi, tôi ra sân bay tiễn họ về nước, lòng đầy hân hoan.
