Tôi còn phải chăm lo cho cuộc sống vợ tôi nữa.Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả.- Cậu đã làm gì mà không còn một hào, một cắc để trả cho tôi chứ?– Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt.Con người cũng giống như vậy.Trong đoàn lữ hành đó có một chàng trai trẻ.– Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu.Nếu cần, con cũng có thể sửa chữa yên cương nữa.- Bây giờ ông hãy cho tôi biết điều mà ông đã hứa – Tôi nói với ông Algamish khi ông ta đến lấy các thẻ đất sét.
