Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Bạn không nhất định phải chuyên tâm vào nghệ thuật hoặc văn chương mới sống được một cách đầy đủ.000 đồng một năm mà chi tiêu vẫn thiếu hụt thì đời không vì vậy mà nhất định là phải lúng túng; xắn tay áo lên, gắng sức kiếm thêm thì quỹ chi thu sẽ thăng bằng.Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.