Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ:Sao ko yêu và khóc như trẻ thơ, hành động và suy nghĩ như người lớn?”Không thích đọc văn nhưng lại thích viết văn.Dù rất sợ hãi nhưng Ghét quyết không bỏ cuộc, cậu nằm gần đó tiếp tục theo dõi.Mắt cô hoe đỏ, anh cũng đã nhận ra nhưng dường như anh đang cố trốn tránh cái nhìn ấy.Lẹt xẹt… Lẹt xẹt… Vẫn tiếng chổi quen thuộc của chị Lụa - công nhân của đội vệ sinh thành phố, chỉ khác một điều đêm nay là đêm giao thừa.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội." - tôi cười đáp lại, cô bé lấy làm thích thú nhe hàm răng chiếc trắng chiếc đen cười tít mắt, cả lớp ùa lên cười theo.Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…”
