chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máyTôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai.Sai là vô trách nhiệm.Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.Cái đó làm bạn tỉnh ra.Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi.Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ.
