Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó.Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay.Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may.Như thể kéo một con vích lên bờ.Thêm nữa, không có hứng thú.Chúng sẽ cắt đứt giấc ngủ của bạn.Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình.
