Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Dù sao tôi vẫn không thể không e dè dư luận.Tối, bạn đèo bác vào viện.Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi.Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất.Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O.Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang.
