Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.Nói chung là vẫn có thể tung cánh.Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn.Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa.Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia.Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel.
