Những “kẻ thất bại” như thế chính là niềm hy vọng của thế giới.Ông Đặng qua đời ngày 19/02/1997.Hàng tháng trời tôi bị mất ngủ liên tục đến nỗi cả gia đình lo lắng cho sức khỏe của tôi.Tương lai thật ảm đạm.Tôi là một ứng cử viên thành công bất ngờ.Vì thế, tôi thấy hết sức ngạc nhiên khi thấy một số doanh nhân dường như có phần tự hào khi có những căn bệnh loại này, một loại “biểu tượng thành công” cho thấy họ là những con người bước nhanh nhất trên đương đua ngắn nhất.Lúc quân Mỹ giải phóng Philippines, cả Escolta bị cháy vì bị máy bay Mĩ thả bom.Tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể thực hiện “giấc mơ của người Mã Lai” mà toi đã gợi ra cho họ!Ông đã khởi nghiệp bằng việc giúp điều hành cửa hàng nhỏ của gia đình.Hãy gọi đó là "sự rèn luyện"".