Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân.Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó.Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Lải nhải cũng là chơi.Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.Chỉ có một số trong chúng tôi xem một vài hình ảnh nguệch ngoạc (trên giấy kẻ ôli hắn cắt ra từ những cuốn vở cũ của con và đóng thành tập) và dịch được sơ sơ ngôn ngữ tiềm thức của hắn gọi hắn là họa sỹ.