hồi còn là một ảo thuật gia chuyên đi trình diễn đó đây, một trong những chuyện rủi chưa từng thấy đối với tôi, sau này rốt cục lại mang đến cho tôi cơ man nào là vận đỏ.trong buổi phỏng vấn lần đầu với Patricia, tôi yêu cầu cô giải thích xem cô cảm thấy như thế nào khi nếm trải vận rủi: “tôi nghĩ, “ôi lạy Chúa, lại thôi nữa rồi”.Khi lên 8 tuổi, ở trường tôi được phân công thực hiện dự án về lịch sử môn cờ vua.nhiều người bắt chuyện với họ hơn vì họ là “thỏi nam châm giao tế”.tôi không có khuynh hướng bám mãi vào những điều đã không còn có ích lợi cho mình trong qúa khứ.Hãy phân tích thêm vài phút nữa về cuộc hẹn mù của bạn.và , cũng không ngạc nhiên, người hướng ngoại có khuynh hướng là “thỏi nam châm giao tế” hơn người hướng nội.Tôi nghĩ mình đang bị trừng phạt, nên tôi cố ra sức khắc phục.toàn bộ sự nghiệp của ông rất có thể đã xoay vần theo một hướng hoàn toàn khác, nếu như không có cuộc gặp gỡ tình cờ tại phòng chơi cờ của thư viện địa phương.Không biết khả năng của mình có còn đáp ứng thị trường lao động nữa hay không, bà gọi điện hẹn gặp một người bạn cũ đang làm trong thế giới kinh doanh, với mong muốn tìm lời khuyên của ông.