Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó.Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói.Một người cha khác có đứa con gái nhất định không ăn cháo buổi sáng.Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng.Hoạn đồ của ông rực rỡ.Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta.Nhất là những người bán hàng thường mắc tật đó nhiều lắm.Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi.Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc.Ông là một nghệ sĩ vẽ kiểu cho các nhà sản xuất vải bông và kiểu áo.