Phẩm chất của một bác sĩ phản ánh phẩm chất của một bậc phụ huynh tốt: kiên nhẫn, thông cảm, có khả năng yêu thương và một khả năng lắng nghe không có định kiến.Sự gián đoạn giữa cái chúng ta nói và cái chúng ta làm không chỉ là sự đo lường về tình trạng đạo đức giả bởi vì chúng ta luôn tin rằng những lời tuyên bố của chúng ta xuất phát từ những dự định tốt đẹp.Điều này làm cho sự phụ thuộc của người bệnh tăng lên và vai trò của các bác sĩ tăng lên khiến cho họ cảm thấy như mình bị trói buộc với bệnh nhân.Và người ta thường không thể làm được điều đó cho đến khi giây phút họ bắt tay vào làm điều đó.Chúng ta sống trong một xã hội mà nỗi sợ đang ngày một tăng lên.Chẳng hạn như một người vừa đi làm việc về và câu đầu tiên anh ta buột ra là: «Trời ơi, chỗ này bừa bộn quá!».Thế cho nên người già tự cho mình một nhiệm vụ là phàn nàn.Anh ta mong mỏi có thể kiểm soát phần nào đó cuộc sống vốn cứ rối tung điên khùng của mình.Anh ấy nói: «Nếu bản đồ không hợp với địa hình thì có nghĩa là bản đồ sai».Thường thì một bên tỏ ra ít bộc lộ tình cảm và sự kính trọng hơn bên kia.