Lúc đó, cha mẹ mới tự hỏi: "Làm sao cho nó muốn sửa đổi được".Ông Adamson, giám đốc một hãng đóng ghế quan trọng, muốn được ông Eastman mua ghế giúp để dùng trong hai ngôi nhà đó.Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa.Và khi bàn tới điều kiện mở tiệm, ông Fletcher đã phát ra những tư tưởng này:đương cãi, ngừng lại, ngó trân trân ông tòa rồi buột miệng: "Kính Ngài, trong luật hàng hải không có thời hạn tiêu diệt thẩm quyền".Cuối bữa, đích thân anh dâng khách một món tráng miệng thiệt ngon.Nếu một người cho một điều là đúng trong khi bạn cho nó là sai - dù bạn có biết chắc rằng nó sai đi nữa - thì bạn cứ nói như vầy:Một cách đối đãi như vậy làm cho người ta vui lòng tự sửa mình.Bạn không phải là một Coolidge, một Mc.Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết.