Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ.Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì.Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.Ta chỉ muốn trước tiên là qua cơn mệt này.Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.Lát sau, thằng em đi vào.Ông lão giật thót mình: Ấm!Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.Mà không tìm thấy trong ấy ít nhiều cay đắng.