Tarkad cảm thấy do dự trước sự thay đổi thái độ của Dabasir.Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều.- Nhưng làm thế nào anh chắc chắn tôi sẽ có được một cây đàn như thế, vì hai chúng ta hiện đang nghèo khổ không khác gì những nô lệ của nhà vua? – Kobbi hỏi.Thành Babylon vẫn kiên cố trước bất kỳ một sức mạnh quân sự nào.- Nhưng tất cả những gì cháu kiếm được là của cháu chứ? – Tôi hỏi tiếp.- Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.Nomasir đỡ lấy một túi và đặt nó lên sàn nhà, trước mặt cha của mình, rồi nói tiếp:Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ.Lòng ham thích làm việc đã giúp ông thoát khỏi kiếp nô lệ.Vào xế chiều, mọi người bắt đầu đói bụng nên mua rất nhiều.
