Họ đã đầu tư khá nhiều htời gian vào nhận thức giả tạo về cái tôi của mình.Suy nghĩ bị cưỡng bách không thể dừng lại được đã trở thành một căn bệnh tập thể.Thế rồi, khi ý thức của bạn quay trở lại thế giới thị hiện, bạn chấp nhận lại cái nhân thân hữu tướng mà bạn đã tạm thời từ bỏ.Nó phát khởi từ bên ngoài phạm vi của tâm trí.Nhưng ông không nhận thức được nguyên nhân đích thực của nỗi bất an ấy, và không biết được rằng người ta có thể giũ bỏ được nó.Nếu tăng trưởng, dù thuộc bất kỳ chủng loại nào, có phải tiếp diễn không ngừng, thì sau cùng nó cũng sẽ trở nên kỳ quái và có tính phá hoại.Như tôi đã nói trước đây, bạn có thể chỉ cần buông bỏ nó một khi bạn nhận thấy mình không cần có trường năng lượng này bên trong bạn, và do nó không nhằm phục vụ cho mục đích nào cả.Để mặc cho “sự hiện hữu” của tất cả mọi sự vật tự thân hiển lộ ra.Nó ám chỉ rằng tôi đang bị phán xét và thấy mình có tội.Ít nhất hãy quan tâm đến các phản ứng chẳng kém gì đến tình huống hay con người khiến cho bạn có các phản ứng ấy.