Họ hé thấy một hai bề trái của cuộc đời muôn mặt, họ muốn tự tân, muốn thế giới đổi tốt đẹp.Họ hãnh diện khi mẹ mượn rinh một cối đá, chị nhờ bữa một ống củi.Cõi lòng họ như một chiếc đàn mà các dây rất nhạy có thể phát ra những bản nhạc say mê đời.Có nhiều bạn gái lại thích.Vấn đề tính giáo dục ngày nay không còn ai bàn nên đặt hay không đặt nữa.Còn chỗ họ ở mới hỡi ôi.Một cuộc giao duyên không đi đến hôn phối keo sơn sinh ra biết bao nhiêu ác quả.Lương tâm rộng rãi không hay mọt mại về tiểu tiết.Họ chỉ chú trọng gặp những kẻ mà họ thỏa mãn lòng thú, còn các kẻ khác họ cho là không cần nên xử đối lạnh lạt.Aùo xé trôn hai bên họ đã chán thì họ cho may bít bùng giống áo túi của các bà thôn quê.
