Hơn nữa, chính tôi cũng không thích mất mát.- Hãy nghĩ về một hạt giống.Chúng ta nên tự nhiên nhưng không được bốc đồng.Tha thứ và quên đi là sự yêu thương trong hành động.Đừng bao giờ cho người khác cái tệ nhất nếu bạn muốn phát triển được cái tốt nhất của mình.Vì vậy, chúng ta hãy học cách quan sát nội tâm, đi vào nội tâm và làm chủ bản thân.Giữ lấy những phẩm chất tốt đẹp của người khác trong nhận thức của mình, cũng như cho tâm trí ta “ăn” những suy nghĩ tích cực, sẽ giúp những điều tốt đẹp ấy phát triển trong ta.Sự hài lòng đến khi một người sống bằng sự trung thực và giản dị.Khi không tha thứ, ta mang một gánh nặng gấp đôi: cả những ý nghĩ oán trách về sự không công bằng của người khác lẫn sự che giấu về sự không công bằng của chính ta.Hiện thực làm tăng sức mạnh nội tâm.
