Cuộc đời con người là chuỗi cát bụi về với cát bụi.Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.Nào ngờ cô bé kia thấy tôi vắng cả buổi liền cung cấp tin giật gân ngay.Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật.- Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì.Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.Bắt đầu nghe những tiếng động khác.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.