Cháu thấy bác tội lắm.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.Sự thật và những khái niệm luôn bị đánh tráo và lạc hậu.Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.(Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác).Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
