Nhưng thật đáng buồn khi nhiều người , như những người sau thất bại tạm nhất thời chẳng hạn , chỉ thích ngồi ở đó và cuối cùng chết hẳn vì thất bại, và chẳng bao giờ gượng nổi dậy.Nhưng ông nói: “ Biết đâu nó là họa đấy”.Qủa thật, nhiều người có cái nhìn lệch lạc.ở tuổi 52, vị giáo sư người Anh bị bại liệt vì bệnh tế bào thần kinh vận động và cơ bắp bị teo, được đánh giá là nhà vật lí lí thuyết sáng chói nhất sau Eibstein.Tôi sẽ dồn hết tâm trí để đạt được điều mình mong muốn.Và câu trả lời, như các bạn ngày nay đã biết, ở trong sách lịch sử cảu các bạn đấy.Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn?Năm 1988, khi về Myanmar để chăm sóc mẹ bị bệnh, cô tham gia cuộc biểu tình nổi tiếng lúc bấy giờ ủng hộ chế đô dân chủ, chống lại chế độ độc tài quân sự.Nó cũng có những lúc ảm đạm và đau đớn.Liệu bạn có dám làm những điều mà trướn đây chưa ai dám làm ?
