Nhờ vậy, ngày đầu bà ta đã kha khá.Chàng viết: "Tháng tư năm 1945, vì quá lo nghĩ, tôi mắc một chứng bệnh ruột, đau đớn vô cùng.Chúng không gieo, không gặt, cũng không phơi, không cất.Sau cơn lo lắng ba đêm ba ngày ròng rã, để đắn đo xem có nên tặng quân bất lương 5.Nghĩ vậy tôi liền tự nhủ: "Được lắm, phá sản thì cũng đành.Ông bây giờ làm phó hội trưởng Hội Tâm lý và ông đã phỏng vấn nhiều người ưu tư, thần kinh suy nhược.Vận mạng của ta ở trong tay ta, chính ở trong tay ta.Thử suy xét việc đó xem nào.Phần đông chúng ta tự khen, khen cái "ta" hiện tại.Ông thiệt không giống ông Shaw, tự cho mình là trung tâm của vũ trụ và phàn nàn tại sao thế giới không tận tuỵ lo hạnh phúc của ông, để cho thân ông phải thành "một cái túi da chứa bệnh tật và âu sầu".
