Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn.Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng.Trước mỗi đợt đội ta tấn công thì rộ lên như phong trào.Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có.Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ.Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.Hót nhiều cũng không hay lắm.Chứ không thở dài như những người thân…Con người không được giáo dục đủ và rộng để đủ sức chia sẻ và lan tỏa giáo dục.Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.
