Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm.Lúc đó tôi không có nhà.Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó).Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.Con người luôn biết sáng tạo.Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc.Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.Tôi là một đứa trẻ ngoan mà.
