Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.
