Khi nào nhận thấy được điều đó, thì con trở về và con sẽ hết bệnh".Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?".Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc".Trong khi đợi tôi, ông nhặt một lá cây, quấn làm chiếc còi.Chúng ta đều lo đến chuyện riêng của chúng ta, có thì giờ đâu để phí vào chuyện gia đình Tolstoi.Cho rằng bà chưa thể nghỉ vì một nồi cơm chưa chín hay canh chưa sủi, bà vẫn có thể chọn một chiếc ghế lưng tựa bằng gỗ và thẳng.Từ đó tôi thấy chỉ sống từng ngày một thì đời sống không khó khăn gì cả.Óc cơ hồ như không biết mệt.Lúc nào cũng lo sợ không yên.Tôi phải làm lụng khổ nhọc mười giờ một ngày trên cánh đồng lúa và trong kho cỏ khô ở Misssouri - làm tới nỗi chỉ mong mỗi một điều là sao cho thân thể hết mỏi nhừ, hết nhức nhối mà thôi.