Đừng dành cho nó một chút quá khứ hay tương lai nào.Hãy hướng chú ý của bạn vào cơ thể.Các hình tướng đều sinh ra rồi diệt đi, song bạn vẫn ý thức được tính vĩnh hằng bên dưới các hình tướng phù du đó.Nó không xâm nhập vào trường ý thức của bạn được nữa, hay nếu có thì bạn không cần phải phản kháng với nó, bởi vì nó xuyên thẳng qua bạn.Không có nó, bạn chẳng còn sự lựa chọn nào khác.Lúc ấy bạn sẽ không còn bị ràng buộc vào thế giới này, vào mức độ này của thực tại nữa.Và bạn cũng dễ nhận thấy nguồn gốc tiêu cực ở người bạn đời hơn là bản thân mình.Do đó, con người Jesus đã trở thành Thiên Chúa, một biểu tượng của ý thức thuần túy.Thế nhưng chỉ khi nào xuất phát từ kinh nghiệm của chính bạn nó mới giải thoát bạn được.Ông muốn ám chỉ điều gì khi nói đến các mức độ ý thức mê muội khác biệt nhau?