Hãy để họ là chính họ và những tình huống diễn ra một cách tự nhiên.Họ bị điều khiển bởi suy nghĩ của người khác, bị dằn vặt bởi sự hối tiếc về quá khứ, bị đeo đẳng nỗi lo sợ trong tương lai và cả những điều vượt ra ngoài tầm kiểm soát.Một ngày kia, khi tôi thừa nhận rằng mình chỉ có thể ảnh hưởng đến người khác chứ không thể "kiểm soát" được họ, tôi sẽ cảm nhận được một cảm giác tự do.Thành công thật sự luôn dựa trên sự cộng tác tích cực.Khiêm nhường chỉ cho ta thấy rằng, cá nhân mỗi người không phải là tất cả, cũng không phải là vô nghĩa, và nhờ đó, chúng ta giữ được sự cân bằng.Nhờ đó, chúng ta sẽ làm chủ được bản thân.Và bản thân chúng ta cũng không quên trách nhiệm của riêng mình trước sự đóng góp của người khác.Và kết quả của sự trống rỗng đó là đau khổ và lo âu.Sự tha thứ giải thoát chúng ta khỏi những cảm xúc cay đắng này.Những hành động của chúng ta khi được thực hiện với tính tập trung, tích cực sẽ tạo nên một sự khác biệt.