Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới.Bố bảo: Đáng xem thật.Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết.Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.Tiếc là tôi không phải quí khách.8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.
