Vì tôi lớn con và cặp má phính Nên tôi có vẻ mập.Thể lực đó, tôi đo bằng mày lực kế (dynamomètre) mà tôi bảo họ bóp hết sức mạnh.Nhưng thời buổi khó khăn, vì ân nhân của tôi mất việc, không muôi tôi được nữa.Mà các sinh viên đại học đều biết rằng: "Tạo hoá ghét sự trống rỗng lắm".Tôi diễn thuyết ở tỉnh bà và sáng hôm say, bà đánh xe đưa tiễn tôi tới một ga xe lửa cách đó 80 cây số, để về Nữu Ước.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Và đây là điều quan trọng mà tôi muốn kể: Cả trong khi Lowel Thomas nợ như Chúa Chổm và thất vọng chua chát, ông chỉ suy tính chớ không lo lắng.Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao.Tôi không cần gì hết.Thường thường mỗi tuần tôi đi xe ô tô buýt từ nhà đến San Francisco để mua bán lặt vặt.
