Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi.phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao?Không, anh ấy đã đúng dậy được… Chúng tôi không biết anh ấy là ai…Chẳng phải đi phỏng vấn, bạn cũng muốn biết về công ty ấy cũng như họ muốn biết về bạn đó sao? Vậy thì bạn ngần ngại gì không hỏi? Đặc biệt, những câu hỏi thông minh luôn được đánh giá rất cao.Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần.Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả.Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ.Một vài lời tâng bốc họ cũng đâu phải là quá đáng!.Tôi đã biết chú ý lắng nghe những gì Quayle nói, chộp được một điểm đắt, và thế là có được một câu trả lời đắt.Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ.