Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.May mắn phải do mình tạo ra.Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim.Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước.Chẳng ai nói lời nào.Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin.Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ.Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi.