Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.Có người cúi mặt bấm di động.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.Giữa đời sống và nghệ thuật.Một giọt rơi xuống sách.Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa.Là cả ham muốn hành động theo bản chất.Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui.Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa.