Đó là một rắc rối lớn đấy.Nhưng bạn không thể bỏ cuộc.Nói thẳng ra là chẳng ai thật sự nghĩ ngợi về chúng ta.Học xong, tôi đi về nhà bằng xe buýt; xuống xe, tôi đi về nơi ở trọ.Tại sao sau 30 năm( từ 1969 đến 1999) những sự việc như vậy vẫn còn xảy ra?Và nếu “ nhận thức nghèo nàn” hay “nhận thức sai lệch” này tấn công dồn dập và liên tiếp vào trong tâm trí của chúng ta, nó sẽ từ từ ngấm vào TIỀM THỨC của chúng ta và đấy chính là lúc ta bị sập bẫy! Đó chính là lí do tại sao có một câu danh ngôn rằng:Đôi khi, “nhân” không đến từ cuộc sống hiện tại mà đến từ quá khứ.Hãy cảm nhận sự dạt dào cảm xúc.Nhưng tiếc thay, đôi khi người ta lại hiểu nó một cách quá máy móc.Tôi ngờ rằng anh thường tự nhủ mình: “ Công việc chính là gương mặt của cuộc đời mình”.